- Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? - Bất cứ điều gì cần làm sao? - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?
- Cậu có rảnh không? Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn.
Khi giao việc, nên kiểm tra để xem xét tình hình thực hiện công việc và hướng dẫn nếu cần thiết. Vậy theo cậu, đâu là những điều cậu nên làm để hoàn thành dự án đúng hạn? Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ.
James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa.
Đó phải là một quyển sách thật đơn giản, thực tế và có thể làm thay đổi cuộc sống của người đọc. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn.
Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng. Cậu ta cũng đã làm rất đúng. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không?
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ.
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Cậu đã làm hết sức mình. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
- Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông: - Sao ông lại hỏi vậy? Đương nhiên là tôi phải làm bất cứ điều gì cần làm chứ?