Vlxx To

Lên đỉnh cùng cậu em trai chồng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi cũng không định tả cảnh sở thú. Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang. Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì.

    Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục. Bạn không định làm một tấm gương hoàn hảo. Đã đi một số cây số.

    Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em. Phải hết sức giữ gìn. Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.

    Còn với những dòng này, với sự kiên quyết bỏ học và một sự dối trá có hệ thống. Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó. Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.

    Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Định xé béng đoạn viết này đi, đỡ phải tải nốt đống ý nghĩ ngồn ngộn chầu chực lên giấy. Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội.

    Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Giá mà em đến, dịu dàng bắt tôi bỏ bút.

    Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Có lí do cũng không khóc. Giờ ta muốn nghỉ một lúc.

    Chắc tớ và thằng em nghĩ nửa đùa nửa thật, chơi thôi. Chắc họ chẳng bao giờ biết những thiên tài đưa thế giới đi lên và kéo nó nhảy qua khỏi miệng vực băng hoại. Ờ, lúc ấy thì chúng lại chả tống tất cả các cậu vào lao ngục, rồi cho đói khát, rồi tra tấn, cưa chân, cưa tay, cho các cậu cảm giác đau khổ, sợ hãi, tuyệt vọng tột cùng.

    Lần đầu tiên ông không phân tích nỗi buồn của mình. Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết. Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật.

    Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra. Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap