Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn. Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được. Đó là niềm tin của các quyết định phải có cơ sở.
hoảng chứng khoán lớn chưa từng thấy (39 năm sau mới lặp lại một lần nữa vào năm 1968). Suốt 42 năm làm việc cho IBM, vì IBM và với IBM, Watson luôn diễn thuyết về chủ đề đó nhưng dấu ấn của ông rõ hơn và quan trọng hơn là nó hiện diện trong các chính sách mà ông quyết định. Watson ở Endicott nói ngược lại.
Người Mỹ ăn mừng đại lễ một ngàn năm mới bằng cách nhớ lại Watson và tôn vinh ông. Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. Ante quay trở lại với chính Watson: Tầm vĩ đại ban đầu của IBM định hình từ trong bóng tối và từ trong một chương gần như là thảm kịch của cuộc đời Watson.
Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn. Hãy tập thể dục đều đặn, hít thở không khí trong lành, ăn ngủ đầy đủ và điều độ, Watson bất ngờ thuyết giảng trong hội nghị những người bán hàng vào năm 1917 lúc này ông ở tuổi ngoài 40. Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2.
Watson nhớ lại cái hôm hãng CBS đưa tin ông bạn chiến thắng bên cạnh tin tức về bộ não điện tử UNIVAC với kỹ thuật ống chân không và từ bỏ các thẻ đục truyền thống. Cờ nước với những ngôi sao như thế chiếm hết không Ngày nay, các giáo trình huấn luyện kỹ năng làm việc nhóm không thể không đề cao kỹ năng lắng nghe tích cực.
Ông đã nhẹ nhàng rời bỏ công việc để về ngay bên bà trong những ngày bà bị bệnh và ông ở bên cạnh bà cho đến giây phút cuối cùng của người mẹ thân yêu. Nó cần những giá trị chia sẻ mang tính chất chung cho con người rộng khắp. Quyền lực ông trao lại cho con trai Tom kế nghiệp, sau 10 năm đầy những xung đột căng thẳng với Tom.
Đó là câu hỏi chưa ai từng nghe từ đầu thế kỷ, tác giả Kenvin Maney viết trong The Marverick(*). Và ông luôn để mắt, nghe ngóng những kỹ sư, những nhà sáng chế. Công cụ này không chỉ đặc biệt quan trọng để huấn luyện kỹ năng nhân viên mà ngay cả những quản đốc và nhà điều hành cũng phải tham gia trường quản lý.
mạnh trong căn phòng này. Điều này làm Watson tức giận nhưng đồng thời tự tin là mình có thể kiếm nhiều tiền hơn mình tưởng. Điều quan trọng là Gerstner đã giữ tinh thần của Watson.
Nhưng Watson, sau khi nhận ra sai lầm, vẫn nhất định không sa thải nhân viên. Người ta đã truyền tụng không ngớt về việc Watson không sa thải nhân viên. Nó phải phục vụ từ xã hội đến nhân viên của mình.
Nhưng Watson đành chia tay người vợ trẻ và bé Tom để lên New York tìm cơ hội. Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi Điều này gợi nhớ những năm