Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật. Và thế là xảy ra những thảm trạng. Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài.
Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn. Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run. Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản.
Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã. Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau. Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác.
Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai. Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn. Ngồi ở rìa bồn hoa, những người là người.
Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị. Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ. vì không phải không có lúc chỉ là trò chơi đồ hàng ngô nghê của những đứa trẻ bố mẹ hành nghề luật
Cuốn sách thì vớ vẩn. Cậu em hướng dẫn tận tình. Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.
Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ. Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.
Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng. Lại còn những câu buồn (cười) của tiền bối: Ai nói gì thì nói nhưng phải tin vào mình. Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn.
Hoặc là các cậu chả thèm bận tâm giải thích làm gì, các cậu cứ ngẫu hứng. Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau. Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.
Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường. Như vờ sở hữu cái mà nó biết không thuộc về mình. Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.