Ông đến văn phòng công ty NCR chỉ là để trả nợ tiền mua trả góp máy đếm tiền mà ông mua để dùng cho cửa hàng bơ sữa. Và vì vậy, đó là một loại quyền lực sức mạnh kinh doanh không còn hoàn toàn độc quyền trong chất xám của nhà quản lý. Và đây chính là con đường hướng IBM đến thành công.
Đến thăm trường học của IBM ở Endicott, Watson nói với các sinh viên của mình: Watson gật đầu mà không biết rằng con trai của mình muốn hướng đến mục tiêu nhân dự án này mà nghiên cứu luôn khả năng thiết kế máy tính có khả năng bán cho thị trường rộng lớn. 000 vào trước năm 1964 và doanh thu của công ty đã tăng gấp đôi, lên đến 7,5 tỉ đôla.
theo ý khách hàng, nhân viên phải đáp ứng mong đợi của khách hàng chứ không phải đáp ứng mệnh lệnh của cấp trên. Watson đặt Dick, em trai của Tom, vào vị trí phụ trách IBM quốc tế. Maney thuật lại bài học đầu tiên về bán hàng hiệu quả của Watson như vậy.
Điều đặc biệt mà ông cảm thấy rõ là hàng ngàn nhân viên của ông giờ đây đã là một khối văn hóa chặt chẽ. Ollila một nhân vật cũng góp mặt trong bộ sách này cũng ở vào tình trạng y như Watson vậy. Đó là lý do cha tiếp tục những cuộc bay lượn và giong buồm ra khơi để tìm thư giãn giữa các khoảng trống của áp lực công việc.
Hãy Suy nghĩ chỉ là mục tiêu và là phương pháp của IBM và Tom đã dùng nó để đưa IBM ra toàn thế giới và tiến lên những đỉnh cao chói lọi về công nghệ. Và bốn năm sau, ở tuổi 27, Watson được cử tới Rochester, New York để vực dậy một công ty chi nhánh. Wal-Mart, GE, Intel, Citigroup, Pfizer, Microsoft, IBM, GM trong danh sách 500 của Fortune nếu không có những trải nghiệm dẫn dắt của họ về nguồn nhân lực, tổ chức lao động khéo léo, thích ứng với môi trường thương mại và môi trường xã hội, kinh nghiệm đối đầu với thách thức về sản
Điều này gợi nhớ những năm Nhìn ra bên ngoài IBM, bóng dáng của Watson ở khắp mọi nơi trên thế giới hiện đại. Watson đã nói về điều này và câu nói trở nên nổi tiếng không chỉ trong giới kinh doanh:Mẫu mã đẹp không giúp bán được một sản phẩm kém chất lượng, nhưng nó lại giúp một sản phẩm tốt phát huy hết khả năng.
Nhất là khi kẻ trong cuộc như Watson và Gerstner vốn quý trọng tinh thần khiêm tốn thì con đường mở vào tương lai chưa Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM. Năm 1953, một năm sau nhận chức, Tom đưa ra lá thư thứ tư về vấn đề chính sách.
ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy). Watson, bằng cách phủ đầy quan niệm sống của mình lên trên cách thức điều hành một doanh nghiệp, đã để lại những bài học về nghệ thuật ứng xử, nghệ thuật lãnh đạo và bí quyết thành công. trả lại chỗ làm còn nhiều hơn khi cắt giảm.
Các nhà quan sát đã gọi đây là vụ đặt cược của Gerstner đối với IBM. Năm 1956, sau chuyến đi châu Âu cuối cùng, Watson nghĩ đến chuyện trao quyền lực cho con trai. Những chiếc máy này chỉ thực hiện một phần nhỏ và trợ giúp cho các nhà khoa học đang cố gắng đưa ra câu trả lời nhanh nhất.
Watson công bố để chính phủ trưng dụng IBM: IBM sử dụng toàn bộ phương tiện cho chính phủ liên bang phục vụ mục đích an ninh quốc phòng. Watson mất một vị tổng thống và là một người bạn. Tom quyết định đối đầu không phải với cha mà là với tầm nhìn của cha bằng chính phương pháp think rất khoa học của Watson.