Rõ ràng là Merlin đã nhầm rồi. Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ.
- Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi. Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi. Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu.
Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. - Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là. Tôi đã làm việc say mê với tất cả tâm huyết để có được ngày hôm nay và tôi tự hào với những gì mình đã đạt được.
Điều này chưa bao giờ xảy ra trong hai ngàn năm qua. Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi. Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống.
Biết đâu từ đỉnh cao chót vót ấy chàng có thể tìm thấy những việc cần làm thì sao? Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm. - Lần đầu tiên, giọng nói của bà không còn chứa đựng hai sắc thái đối nghịch nhau nữa.
Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận: Tuy nhiên cây bốn lá thì rất yếu, vì thế nó cần đất sạch đá thì mới có thể mọc lên được. Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được.
Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu. - Dẫu sao thì ta cũng đã sống với những giấc mơ thật đẹp mấy ngày qua trong khu rừng này. Sự may mắn luôn cần được sẻ chia.
Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này. Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế.
Nhận ra rằng Sid đã không rơi vào bẫy của mình, như con chó cụt đuôi, mụ liền quay lưng nhảy lên cây chổi thần với con cú đậu yên trên vai bay mất hút vào màn đêm để lại một câu nói hăm dọa yếu ớt vọng lại. Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là vì nó không thể. - Con không cần phải cảm ơn ta.
Không bao giờ là quá trễ để bạn có thể tạo ra may mắn cho chính mình. Trước hết như vậy đã. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.