Ta thường nghe câu tục ngữ :"Sống là đấu tranh ". Tôi tin rằng nhiều lần anh đã cám ơn thượng đế về đôi bàn tay và việc làm không mảy may bị tổn thương . Hãy cho là bạn không thể thất bại.
Một người có của cải vật chất không thể nắm giữ được “cầu vồng”, nhưng người đã nắm giữ được ‘cầu vồng” sẽ có sựu gaifu có về vật chất nếu họ muôn! Thậm chí một số người còn cố đánh đuổi ông . Thay vì chán nản,ông xông ra và huy động nhân viên nhặt nhạnh các bình xăng mà lính Mĩ bỏ đi,sử dụng như những nguyên liệu thô cho nhà máy của ông.
Nhưng bạn không thể bỏ cuộc. Khi anh 24 tuổi, bà của anh qua đời. Hãy cảm nhận sự dạt dào cảm xúc.
Karunanidhi tham gia chính trị khi còn là một cậu học trò 14 tuổi . Anh chỉ bắt tay vào công việc một cách thầm lặng như thể công việc luôn chờ anh về. “Tuổi xuân và tuổi già không phải tính bằng ngày tháng mà bằng trạng thía tinh thần.
Không phải ta không nhớ nhưng mà nỗi đau của mỗi người chúng ta phải nếm trải qua khi chui ra khỏi bụng mẹ là điều không thể tưởng tượng nổi. Sau cùng, bà bị thu hút vào công việc lắng nghe những chuyện đau buồn và bất hạnh của người khác đến nỗi bà quên cả việc kiếm hạt mù tạc thần kỳ, mà không nhận ra rằng chính điều đó đã thực sự làm dau khổ biến khỏi cuộc đời bà. _NEW STRAITS TIMES NGÀY 15 THÁNG 5 NĂM 1994
Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa. Mồ côi cả cha lẫn mẹ, hai người anh trai của bà được gửi sang Ấn Độ, còn bà và người em được gửi đến một trường dòng nội trú miễn phí. Điều quan trọng với bạn là phải tống khứ nỗi sợ hãi không có việc làm, hãy phân tích lời phát biểu này và bạn sẽ thấy một chân lí nào đó:
Có lẽ tôi không biết nhiều nhưng tôi sẽ cố gắng học hỏi”. Xem nào,bạn sẽ cảm thấy bị tổn thương . Người thiếu nữ về nhà, đau khổ vô cùng.
Mong muốn tha thiết cảu tôi là được thấy ngày càng có nhiều người cạnh tranh với những người đã làm nên Fortiss Berhad (Malaysia) như ngày nay. Không có gì sai trong hai hướng trên cả. (Sao lúc đó tôi lại dám mạo hiểm với đất đai của cha thế nhỉ?).
Năm 1988, khi về Myanmar để chăm sóc mẹ bị bệnh, cô tham gia cuộc biểu tình nổi tiếng lúc bấy giờ ủng hộ chế đô dân chủ, chống lại chế độ độc tài quân sự. “Bí mật của thành công không phụ thuộc vao kết quả, vậy hãy làm hết sức mình và hãy để cho kết quả tự “chăm sóc” lấy chính nó. Còn về việc nếm trải các đau khổ và phiền muộn thì sao? Chúng cũng tốt cả ư? Có lẽ câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn câu trả lời.
Một cơn bão đang thét gào. Lúc đó,một tờ báo đã đặt cho ông biệt hiệu :"Người ngu dốt" Trong tình trạng này, chúng ta sẽ lo lắng về nhiều việc khác, chẳng hạn như những người khác sẽ nói gì, nghĩ gì .