", "Đừng làm cái này hay cái kia". Hãng tôi cũng có làm những ván lót tường. Ba ngày sau, ông lại cho ông Parsons hay là ông miễn cho số thuế đó như lời ông Parsons xin.
Có khi thấy được sự phản động hiện ra ngoài nữa, tất cả cơ thể chống cự lại, không chịu có thái độ "bằng lòng". Tôi có thể gọi tên năm chục ngàn người. chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc.
Thầy đã chỉ đường cho tôi một cách rõ ràng, thông minh lắm. "Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được. Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập.
Một đứa con nít ban sơ học cũng không bao giờ lầm lẫn như vậy. Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được. Như vậy bạn đỡ tốn thì giờ và đỡ cả bực tức.
Dù bà có lầm lỗi gì đi nữa, ông cũng không bao giờ chỉ trích bà, không bao giờ trách bà nửa lời, và nếu ai cả gan chế giễu bà thì ông chồm lên để bênh vực bà một cách chân thành dữ tợn. Isaac Marcosson, nhà quán quân về môn phỏng vấn các danh nhân, nói rằng phần đông phỏng vấn viên không thành công chỉ vì quá chăm chú tới những câu vấn thành ra không chú ý nghe những câu đáp. Hai người lại đứng trước cửa sổ, ông Eastman nhũn nhặn và kín đáo như thường lệ, lấy tay chỉ những công cuộc ông đã gây dựng để giúp nhân loại.
Rất khôn khéo và lễ phép, ông không bao giờ chỉ trích việc nhà cửa hết. Chuyện đời ông như vầy: Ông thích thơ của Dante Gabriel Rossetti lắm. Sau đó vài bữa, một bà bạn lại chơi, tôi chỉ những tấm màn và vô tình nói giá nữa.
Vậy muốn thấm nhuần những quy tắc này, hễ có cơ hội, xin bạn thực hành liền. Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy. Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa.
Nó vô cùng hiệu nghiệm. Đó cũng là thuật mà Nga hoàng Catherine dùng Bà trị vì một đế quốc lớn nhất thế giới từ cổ tới kim, có quyền sinh sát cả triệu thần dân, và cầm quyền một cách độc ác và độc đoán, làm phí biết bao sinh mạng trong những chiến tranh vô ích và đem bắn cả trăm kẻ thù, không thương hại chút chi hết. Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước.
Tôi vội vàng muốn trả lời bà ta rằng: "Nếu tôi đã có một lỗi về địa lý thì bà còn có một lỗi nặng hơn nhiều, là lỗi không được nhã nhặn chút nào hết". Viên "thám tử" nhóm lửa ở sau nhà, nung một thanh sắt cho tới trắng ra và dọa sẽ dí vào đứa nhỏ nào dám dẫm lên vườn cỏ! Bản tính loài người như vậy. Cho nên câu chuyện êm thấm.
Tôi tự hỏi đối với loài người sao chúng ta không dùng cách hợp lý đó? Tại sao ta không dùng thịt thay cho roi, lời khen thay cho lời mắng? Chúng ta nên theo anh Pete Barlow: muốn khuyến khích ai thì dù người đó tấn tới rất ít, ta cũng nên khen. đương cãi, ngừng lại, ngó trân trân ông tòa rồi buột miệng: "Kính Ngài, trong luật hàng hải không có thời hạn tiêu diệt thẩm quyền". Phương pháp ông giản dị lắm.