- Chao ôi! Người xưa đã nói đúng, những kẻ khờ khạo đều cần phải học cả! – Ông Algamish thốt lên. À! Đừng quên tôi còn cậu bạn ở đây. Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy.
Nhờ vào họ, một mặt anh có thể học hỏi, tiếp thu nhiều kinh nghiệm, mặt khác số tài sản của anh không những được an toàn mà còn sinh ra lợi nhuận. Còn nếu anh Araman thất bại, thì số tiền anh ấy nợ cũng không vượt quá khả năng chi trả của anh ta. Ông không ăn được nhiều, chỉ nuốt được một ít để cầm hơi qua ngày.
- Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng. – Tôi nghĩ mình cũng nên rủ những bạn bè thân thiết trong thời thơ ấu của chúng ta cùng đi. Ông tốt nghiệp trường Đại học ở Nebraska, sau đó phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ suốt cuộc chiến tranh Mỹ - Tây Ban Nha.
- Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành? Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ. Những thương gia giỏi là một nhân tố kiếm ra nhiều tiền và tích trữ tiền tốt nhất cho vương quốc của chúng ta.
Bà có một đứa con trai và luôn mong muốn nó trở thành một thương gia giàu có. Năm mươi đồng tiền vàng! Tất cả là của anh! Anh hiểu rõ đây là một tài sản rất lớn, đồng thời, anh cũng cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt của những đồng tiền. Bởi vì, sự giàu có sẽ mang lại hạnh phúc, sự kính trọng và cuộc sống ấm no.
Nghe vậy, ông thật sự rất thất vọng. Tôi không muốn làm việc ở đó và bị đánh chết. Hôm ấy cũng như mọi ngày, mặt trời lên cao, đỏ rực như một trái cầu lửa khổng lồ thiêu cháy vạn vật.
- Kể tiếp đi con, câu chuyện của con làm cha bắt đầu thích thú. Thôi, cậu hãy cố gắng đi theo một con đường của riêng mình và cầu mong cho những vị thần sa mạc sẽ che chở cậu. Tuy nhiên, số vàng đó đã đem lại cho con nhiều bất hạnh.
- Anh hãy ngồi lại dùng bữa với tôi nhé, anh Rodan! – Mathon nói tiếp – Anh sẽ là khách mời của tôi chiều nay. Vì nếu họ đánh tôi, tôi sẽ giết họ! Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:
- Hiện nay tôi rất khấm khá! – Anh ta bảo. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó? Ông Sharru Nada đã khá cao tuổi, nhưng vẫn tỏ ra tinh nhạy và luôn vui vẻ, hòa nhã với mọi người.
Những khi Babylon lâm vào chiến tranh thì hầu hết đó là những cuộc chiến tự vệ chống lại những kẻ thù đầy tham vọng ở các xứ sở khác bị hấp dẫn bởi những kho tàng bạc vàng, châu báu của Babylon mà đem quân xâm chiếm - Đó chính là điều mà từ lâu cháu rất muốn biết đấy ạ! Biết đâu cháu có thể học hỏi và trở nên giàu có như ông của cháu. – Đây quả thật là một ý kiến rất hay.