Mặt khác nếu công ty đó đang từng bước phát triển, bạn có thể hỏi: Công ty sẽ phát triển theo chiều hướng nào? Ban giám đốc sẽ thực hiện những chiến lược gì? Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau: Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy.
Những nhà doanh nghiệp thực thụ không bao giờ làm như vậy, họ biết quý từng giây từng phút. Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn. Tôi không thể trả lời câu hỏi này được vì tôi không rõ lắm.
Có thể họ không giỏi hùng biện trước đám đông, hay không giỏi diễn thuyết trong một vài trường hợp, nhưng họ cũng có một trình độ ăn nói nhất định thì mới có thể đạt được một vị trí đáng kể. Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên. Chúng tôi đang ở xưởng in để in thiệp mời cho buổi họp mặt.
Và khi được nói thì, chúng ta lại thích được người khác chú ý lắng nghe. Nói như thế thì có vẻ ôn tồn và giữ kẽ quá phải không? Nhưng nó an toàn bạn ạ. Nên nói những gì? Hãy kể về những kỷ niệm, những ký ức còn đọng lại về người quá cố.
Vậy bạn dùng từ phái yếu để chỉ họ thì liệu có chính xác nữa không? Ngày trước những từ ngữ miệt thị thường dành cho người da đen. Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr. Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi.
Anh ấy nói năng không chút tự nhiên. Hãy chỉ dẫn rõ ràng và phải luôn chắc rằng họ có hiểu ra vấn đề hay không. Lần nọ trên radio, tôi hỏi một khách mời rằng: Ông có mấy con rồi?.
Nhiều lời đồn đại rằng Sinatra là một người hay cáu giận nhưng tôi lại thấy anh ta nói chuyện rất khôi hài. Lúc đầu chúng tôi nói về quá khứ, anh không biết rồi tôi sẽ hỏi anh cái gì. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50.
Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn. Điều nguy hiểm trong giao tiếp cộng đồng là bạn muốn độc chiếm câu chuyện.
Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy. Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy. Anh nhìn cảnh chúng tôi hối hả chuẩn bị, cảnh các phóng viên hết sửa ống kính rồi loay hoay giấy bút… Tôi để ý thấy hình như anh hơi ngơ ngác.
Và tại sao họ có một vốn tri thức lớn. Một hôm, qua điện thoại tôi nói với ngài thị trưởng rằng tôi rất thích nói chuyện với Andrew qua vài lần tiếp xúc với anh ở Washington. Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình.