Vlxx To

Thay nhau xoạc tập thể em người yêu trung xinh đẹp p3

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thái độ ấy ra giúp ông có được nhiều bạn thân và nghe được nhiều lời khuyên vô giá. Đời sống chung của cặp vợ chồng sung sướng quá đến nỗi ông bà thường quỳ gối cầu trời cho được sống hoài cảnh thần tiên ấy. Tôi nhớ cứ những buổi tối có điều buồn bực, tôi về nhà, lại gắt gỏng vô cớ rồi gây sự với nhà tôi.

    Hồi đó, cô ở tỉnh Tucson, thuộc tiểu bang Arizona. Tôi không sao tả nổi nổi khổ của tôi lúc ấy. Tới ba giờ sáng, về nhà, cô chẳng mệt nhọc mảy may mà còn vui tới nỗi không ngủ được nữa.

    Tôi nhận những phận sự, trách nhiệm mới. Ngồi trong xe, tôi không ngớt tụng niệm: "Thượng Đế muốn sao con chịu vậy". Uỷ ban có thể quyết định phải kiếm thêm sự kiện nữa, hoặc làm việc ngày việc nọ, hay không làm gì hết.

    Chị ta không muốn chúng "vào đời với một món nợ ở trên đầu". "Chính ngày mà nước Mỹ cử hành lễ đại thắng quân địch ở Bắc Phi, tôi nhận được một điện tín của bộ chiến tranh báo tin đứa cháu tôi - mà tôi thương nhất - bị coi là mất tích. Vì chẳng may, đời lại không giản dị thế đâu.

    Chuyện tôi vừa kể xảy ra đã lâu rồi. Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện. Miền tôi bán sách dân tình nghèo khổ, ít người mua cho nên số lời không đủ để trả tiền xe.

    Một vũ trụ mới, đẹp và thú vị biết bao nhiêu hiện ra trước mắt bà. Một hôm các sĩ quan thấy ông khóc, liền hỏi duyên cớ. Công ty bán sách dọa nếu không bán chạy hơn sẽ không cho mượn tiền trước nữa.

    Vì không thuê được phòng ngủ, tôi đành thuê phòng trong một ga ra xe hơi. Họ vui vẻ về chịu hết mọi sự nguy hiểm, khổ sở vì thời tiết lạnh tới 45 độ dưới số không. Nhưng thú thật cùng bạn, cả hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.

    Thật là bao nỗi oán giận chua chát chỉ vì một nguyên nhân lặt vặt: một bó cỏ khô. Trong chiến tranh vừa rồi, người ta phải nối đuôi hằng giờ trước tiệm để mua bánh của bà. Chồng bà suốt ngày đi dự các cuộc tập trận trên bải sa mạc, còn bà suốt ngày lủi thủi trong căn nhà gỗ lụp xụp.

    Tôi biết có nhiều người bảo Tôn giáo dành riêng cho đàn bà, con nít và thầy tu. Habien ở dưỡng đường Mayo. Dông tuyết ào ào trên đầu, lạnh tới 80 độ dưới số không, đêm tối vô tận dày đặc ở chung quanh.

    Riêng chúng tôi, từ khi vì duyên may được đọc cuốn ấy, đã thấy tâm hồn nhẹ nhàng, khoáng đạt hơn trước nhiều. Anh hỏi câu thứ hai: "Sau này tôi có thể nói được không?" Thầy thuốc lại trả lời có. Mới đây, một độc giả, bác sĩ, bảo từ hồi đi học, đọc xong chương đó, thì đổi chữ kí, không kí tên thật nữa mà kí là "Today" (Hôm nay).

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap