Lúc đó, anh có thể nói: "ô, nhưng nói cho cùng không phải hễ có sức khỏe là nhất. Phê bình thầy giáo trước mặt học sinh chỉ có hại không có lợi. Ngày 15 tháng 11 khi chủ tịch Giang Trạch Dân bước vào hội trường, nghe nói có cơ quan truyền thông Hồng Kông, liếc mắt nhìn thấy ngay Ngô Tiểu Lợi, bèn cười nói rằng: "Ngô Tiểu Lợi, Ngô Tiểu Lợi bây giờ đã trở thành nhân vật nối tiếng rồi!".
Trong xã hội hiện nay, đạo lý vẫn là như vậy, khi tiếp xúc với lãnh đạo phải cố ý giả ngu. Phương thức giải quyết của chủ nhiệm quầy không giống với người khác mà hiệu quả cực kỳ lớn. Trong phim Vòng hoa dưới chân núi có một nhân vật là "hổ tướng” là một hình tượng bộc trực, khảng khái, đáng yêu.
Bọn họ đã cùng ông hưởng vinh hoa phú quý mà mỗi người còn nắm trong tay binh quyền nhất định. Trongchiến trận ăn uống rất đơn giản chỉ có cơm canh nhưng Thị Chính ăn hết bát này đến bát khác, mà lại còn đổ thêm bát canh vào cơm. Đối với những lời nói bóng nói gió như thế, chỉ còn trông chờ vào sự anh minh của bệ hạ.
Khi có người làm nhục anh, anh chớ đỏ mặt mà dùng giọng trầm mà đe dọa lại, họ tất sợ anh. Để cho đôí phương tỏ ra lễ phép và anh làm ngơ như không quan tâm lễ nghi là để cho hai bên có thể tiến hành thương thảo một cách thuâqnj lợi. Thổ lộ tâm sự với người khác là nguy hiểm bởi vì anh đã cung cấp chuôi cho người ta nắm, sẽ thành công cụ của người ta sai khiến.
Nói chung, thể diện của lãnh đạo dễ bị tổn thương trong các trường hợp sau đây: Càn Long nói: "ông nói Người khôn ngoan linh lợi làm việc gì cũng được người ta yêu thích.
Nếu như anh muốn thăm dò họ thì họ thành lũy tầng tầng lớp lớp anh không có cửa vào. Trong tình hình tương tự, hóa giải là hoàn toàn cần thiết. Đó là diệu pháp kích tướng.
Không khí trở nên căng thẳng. Anh ta mua phải rượu rởm. Bà đã lừa Napoleon và toan tính bỏ ông ta thì bây giờ rất hối hận.
Một lần ông phát hiện khoa thi có gian lận bèn dâng tấu lên vua, vua không đếm xỉa. ít rút lời nói lại nhưng lần này tôi nhận sai. Tôi gác điện thoại lên, lòng hoang mang.
Vừa may chú của anh ta là một nhà thư pháp có ít nhiều danh tiếng trong toàn quốc, trong tay anh ta có một bản thư pháp của ông tặng, anh ta lập tức đặt bản thư pháp ấy vào khung kính của thầy giáo. Hai là hình thức rất chua ngoa. Cả hai đều vui vẻ, đó là cơ sở cho giao tiếp sau này.
Có một lần họ rời sàn nhảy lúc hơn 12 giờ đêm cậu Trương nói: lem nhảy nhịp bốn rất tốt, anh xem mãi không chán. Đặng Tiểu Bình nói: "ông ấy đúng mà không nên nói với cha bà như thế đúng không?” đựng thuốc này đến đây tôi xin bồi thường gấp hai số tiền cụ đã mua".