lượng lớn các máy tính dập thẻ đục lỗ để tính toán. Ông đã dành phần lớn thời gian để theo đuổi niềm đam mê của mình là lái máy bay và lướt sóng ra khơi hơn là gọi điện cho khách hàng, ban ngày là những chuyến bay còn ban đêm là tiệctùng. Không chỉ tiền lãi thu được tăng cao, mà bà còn có lợi nhuận lớn nhất là sự quý mến của mọi người dành cho một người biết kinh doanh như bà.
Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Một năm sau khi Watson qua đời, tức năm 1957, tinh thần của Watson thể hiện ngay trong quyết định của con trai. Nhưng thực chất, không hề có nghề kiếm tiền, bởi nghề nào thì cũng kiếm tiền cả.
Stanford cho biết, tại hội thảo các CEO toàn cầu của IBM vào năm 2004 thật thú vị khi nó diễn ra thông qua hệ thống mạng nội bộ của tập đoàn trên toàn thế giới các CEO đã ít bàn về lợi nhuận và tăng trưởng mà là tập trung vào con người tái đào tạo để giữ kiến thức tối thiểu về tổ chức và phát triển kỹ năng mới để cạnh tranh trong nền kinh tế toàn cầu vốn thay đổi rất nhanh. Chúng tôi xin được gửi lời tri ân trân trọng nhất đến những đồng nghiệp đã hỗ trợ tinh thần cho chúng tôi, đến các cá nhân và đơn vị đã sẵn lòng hỗ trợ thông tin, tư liệu trong quá trình nghiên cứu. Và Maney đã tìm thấy phát biểu của ông chủ IBM trên tờ Binghamton Press: Nền kinh tế Mỹ sẽ đứng vững mặc dù có sự sụp đổ của thị trường chứng khoán.
Ít nhất hai tháng một lần Watson sẽ đến đây, ông sẽ chào hỏi những đứa bé trong nhà ăn, chào những người chơi bowl- ing. Watson chấp nhận tranh luận. Đây là một cơ hội, xét theo khía cạnh kinh tế.
Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu. hãng truyền thông lớn. Gia tăng nhân viên, gia tăng phương pháp, Tho- mas Watson khẳng định, ông là người đưa ra môi trường làm việc cân bằng hơn là một nơi chỉ biết làm việc.
Trái lại, ông muốn nhân viên tìm kiếm động lực vinh quang Chức vụ chỉ là chức vụ mà thôi, nhưng con người với tư cách là những cá nhân là trái tim của doanh nghiệp. ở Dayton để tránh sử dụng các nhà máy đang vận hành.
Watson là trường hợp tự tìm đường đi và cách thức của ông là đối diện với thất bại. Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách.
Điều này có nghĩa là tăng thêm nhân công và lực lượng bán hàng. Khi đó Watson đã nói đến một cái gì đó gọi là xử lý dữ liệu, điều mà không gây ra một ấn tượng nào với tôi và người nghe, vì chẳng ai quan tâm và không ai biết gì về nó. Vì sao IBM rơi vào tình trạng xa rời sứ mệnh như vậy? Hãy xem bác sĩ Gerstner phát hiện ra căn bệnh:
một tên gọi khác của IBM nhưng khách hàng doanh nghiệp thì không được gì. Trái lại, ông muốn nhân viên tìm kiếm động lực vinh quang Nước Mỹ rơi vào cuộc khủng
Thông điệp đối thoại của ông đã kích thích ban đầu tinh thần trao đổi giữa các thành viên điều mà Flint lo lắng chính là không khí trì trệ và bè phái trong doanh nghiệp. Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất Họ chỉ khác nhau về phạm vi: xã hội của bà chủ tiệm tạp hóa là một khu phố, còn xã hội của Sam mang tầm cỡ thế giới.