Con đường khá ổn, nhưng vẫn bụi. Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế. Và trở lại chiếc bàn bé nhỏ kê ở góc phòng…
Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta.
Cậu em thế là tạm biệt rồi. Em chỉ thích những anh nho chín. Sợ họ thấy lóe đèn lại say say gây sự thì giá có cái máy chụp không lóe đèn.
Và họ nhìn bạn thương hại: Đừng mơ. Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly. Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.
Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ. Con nói chuyện với bác này. Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.
Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn. Và họ cũng sẽ khổ khi vừa không rõ chúng mà vừa giấu chúng trong lòng.
Mà tôi đã làm gì có những cái đó. Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ. Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em.
Nếu thế thì họ, những con người bình thường theo yêu cầu của thời đại, thật lắm kẻ thù. Là người thì nên thế. Này, lấy cho chú bao thuốc.
Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm.
Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình. Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy.