Nửa cuối thế kỷ XX, nếu không có chiến tranh và chống chiến tranh, có lẽ cảm hứng lớn nhất của con người là máy tính. Watson chưa bao giờ biện minh cho công việc hủy diệt đối phương vào thời kỳ mà ông chẳng qua là kẻ học việc, đầy nhiệt huyết và dễ bị lợi dụng. Maney trong The Marverick tuy công nhận Watson đã sai lầm ngớ ngẩn nhưng dẫn lời của Tom Watson là Watson cả tin và bị Hitle lợi dụng.
xác lập một đức tin căn bản (ba- sic beliefs), vào năm 1914 và điều đó đã phụng sự công ty trong gần một thế kỷ qua, tạo ra cho IBM danh tiếng của một công ty được quản lý tốt Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Hai bên cánh gà thì đặt la liệt đồng hồ.
Không có nhà quản trị tài năng chân chính nào muốn sa thải nhân viên. Ông chủ Watson lúc này đã ở tuổi 60, khiến cho người nghe cảm thấy lời nói của ông là trải nghiệm đời người. Muốn tạo ra tổ chức doanh nghiệp ở quy mô đa quốc gia, người ta học Thomas Watson.
1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T. 1914, những chiếc ghế bằng gỗ trong khán phòng khách sạn New York đã đủ 30 người ngồi. Trước tình hình đen tối như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đứng đầu là chủ tịch John Akers thấy cần phải tìm ngay một nhà điều hành đủ sức để cứu IBM.
Rõ ràng Dickinson đã không thỏa được tham vọng siêu máy tính của Watson nhưng đồng thời lại chỉ ra giá trị thương mại phổ biến của nó ở chỗ nhỏ và nhanh. Watson, bằng cách phủ đầy quan niệm sống của mình lên trên cách thức điều hành một doanh nghiệp, đã để lại những bài học về nghệ thuật ứng xử, nghệ thuật lãnh đạo và bí quyết thành công. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ.
Đến trước Lou Gerstner thì tình trạng trở nên thái quá với căn bệnh duy lý trí xuất hiện. Làm lại cuộc đời ở tuổi 40 thường không dễ chút nào. Cuối cùng, chuyện ăn mặc trong môi trường kinh doanh là vấn đề văn hóa nghiêm túc, từ thời Tho- mas Watson.
Watson đã nhiều đêm thức trắng và di chuyển liên tục trong hai Chúng ta lại thử lấy hậu thế mà so sánh để thấy ảnh hưởng của nhà doanh nghiệp tiên phong Tho- mas Watson lên lý luận mà chúng ta dành để quản trị tổ chức. Cuộc chạm trán với một người đầy danh tiếng như Watson khiến Gordon cảm thấy mắc nghẹn khi mở lời.
Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa. Bốn mươi hai năm trước ông cũng đã nói: Những quan chức quản lý là người trợ giúp cho nhân viên của mình thay vì nghĩ mình là ông chủ. Các nhà trang trí công ty thì khắc nó trên đá.
Người ta đã thấy ra tính cách trọng cái đẹp của ông. Charles Lindbergh, phi công đầu tiên trên thế giới thực hiện chuyến bay non-stop (liên tục) vượt Đại Tây dương, từ New York (Mỹ) đến Paris (Pháp). Xem Tom đã phản ứng ra sao khi còn thanh niên, đây là mô tả của Time trong loạt bài 100 người ảnh hưởng nhất trong thế kỷ XX (7.
Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha. Ông đã thực hiện lần thứ nhất vào trước chiến tranh, khi Tom còn là một thanh niên với kiểu sống nổi loạn.