Tại IBM, chúng tôi cố gắng không thuần hóa chúng. Thật là một câu chuyện thú vị nữa về Watson. Hãng Xerox bị sốc mạnh vì trước đó họ không tin rằng có một ai đó lại cần đến một cái máy tính cho riêng mình, cho dù về mặt công nghệ, hãng này đã thành công khi thiết kế máy tính nhỏ gọn.
Và 80 năm qua, những câu chuyện phi thường vẫn được tập đoàn IBM viết tiếp như một loại thước đo về khả năng của con người. Watson muốn truyền tải một nhiệt huyết, ước muốn và động lực như một Nhà bình luận Spencer E.
Ẩn ý của ông giờ đã sáng tỏ như quý vị có thể thấy, nếu gạt bỏ địa vị tổng giám đốc của ngay cả tôi đi thì tôi cũng là con người như các bạn thôi. Ngày nay, du khách có thể thăm nông trại được bảo tồn như một kỷ niệm về thời thơ ấu của Watson, phía đông Campell của New York. Điều này chỉ có thể giải thích bằng hoài bão của Watson.
Ông bán cửa hàng này cho người khác. Tom Watson trong tự truyện Father, Son and Company đã nhận định về thân sinh của mình: Cha tôi biết rằng, cách tốt nhất để giữ nhân viên ở lại với mình là nhen nhóm và thổi bùng trong họ lòng tự tôn. Đó là hội nghị và là dịp lễ lạt lớn nhất trong năm của IBM.
Suy nghĩ về điều đó là lý do mà ông đã mềm mỏng với Tom. Và chính ông làm nên một IBM còn khổng lồ hơn cả cha mình, xét về quy mô. Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân.
Năm 1930, nền kinh tế Mỹ rơi vào suy thoái, giảm 8% vào năn đó và giảm thêm 7% nữa vào năm sau. Kết quả logic là càng có nhiều đơn hàng, số nợ sẽ càng lớn lên. Sau nhà là con suối nhỏ và chuồng bò do cha của ông xây năm 1825.
Vào cuộc họp với các kỹ sư, nhân viên bán hàng sau đó, ông nhắc lại lần nữa: Điều này không có gì là trái logic của ông cả. 30% trong thời gian khủng hoảng kinh tế, tức đến hết năm 1933.
1998 đã viết: Dưới triều đại của Tom Jr. Một công ty mà đánh mất khí chất tiên phong của mình và ngủ quên trong chiến thắng trước đó, thì tiến triển là chuyện không thể. Watson tuy trong đời mình đã nỗ lực phi thường cho quan hệ quốc tế, mà đỉnh cao là trở thành chủ tịch Hội đồng thương mại thế giới ICC, nhưng cũng mới chỉ đặt được những chi nhánh IBM ở hải ngoại mà thôi.
Cách tiếp cận như thế này, cho phép chúng ta mời Tom và Gerstner vào cuộc đối thoại với nhà công nghiệp tiên phong Watson. Watson còn chu du đến 11 nước châu Âu để công bố sứ mạng: Máy móc chưa bao giờ được tôn vinh cao hơn con người.
Bằng cách bán máy cũ, ông cần tồn tại trong tình hình suy thoái sau chiến tranh, thời buổi mà không ai muốn chi tiêu cho những món đắt tiền. Watson cũng đọc được rằng, Howard Aiken, mộtnhà nghiên cứu trẻ của Đại học Harvard viết một bài báo gây chấn động về khả năng làm ra máy tính tốc độ cao. Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được.