Lòng con cái của mình là tờ giấy mới, nếu cha mẹ không vẽ vào đó hình ảnh thiên thần thì quỷ Satan sẽ quẹt vào hình thổ địa. Mà nên nhớ các phương thế nầy độc lập với bản tính đàn ông là bản tính: tự nhiên thông ra mà không thông ra hoàn toàn. Tính giáo dục là khoa học tối hệ mà chỉ được đề cặp từ nửa thế kỷ trước thôi, nói vậy hiểu ngầm ngoài ra các giáo điều của đức khiết bạch được tổ chức thành khoa học.
Bạn gái thì hướng nội nhiều ít không biết nhưng chắc chắn là hướng ngoại nhiều. Lý tưởng nên người bổ ích cho xã hội là cái gì xa lạ đối với nam thanh ngày nay. Kỳ thực là thứ triết lý nhân sinh của bạn trai, hoặc bộc lộ, hoặc ngấm ngầm.
Người lớn xung quanh họ thì đua xa xí thì họ cũng đấu tranh lảng tiêu. Và đến tuổi trưởng thành, họ cũng giữ các quái tật ấy, họ chỉ đổi việc thôi tinh thần kỳ dị vẫn còn. Họ đi có vẽ cà rềnh cà ràng vì sợ cọ thân quá, quần áo mất ly.
Tôi đã gặp một bạn trai ăn cơm chiều xong, sau nửa giờ ăn chơi chơi 30 hột vịt lộn. Buồn như theo kiểu người Á Rập nói, sa mạc than khóc vì không được làm đồng cỏ. Trong cuốn Psychologie des Foules, Gustave Le Bon nói con người lúc ở một mình cẩn thận tư tưởng, lời nói, hành vi, sống độc lập, nhưng khi hợp quần lại bị ảnh hưởng bởi tính chất quần chúng: tư tưởng, ăn nói hành động thay đổi kỳ lạ.
Họ đón đường kiếm chuyện nói bá láp. Nhưng tự nhiên từ cử chỉ đến ngôn phong họ tỏ ra uy quyền. Không có niềm vui nào đậm đ à bằng niềm vui sau lúc thắng được cơn cám dỗ về thể xác thịt.
Nhưng vì khát vọng tận hiến, tham vọng ở tương lai bao la quá nên họ đâm ra sống hơi lạc lẽo với những người mà họ gặp hằng ngày trong cuộc sống. Tránh điều ác là đại đảm chớ không phải bạc nhược như nhiều người lầm tưởng. Hoặc là người ta thực hiện nó hoặc phủ nhận nó mà sống độc thân, thanh khiết.
Họ có thân thể cường tráng đấy, nhưng ống khóa tâm hồn của họ không chắc. để gởi giá mồ hôi về nuôi con. Những khi nhìn con thơ, họ thấy thấp thoáng hình ảnh người bạn lòng mà ngày xưa nâng khăn sửa trấp cho họ.
Bạn gái thì ngây thơ mà mà họ thì già mưu mẹo nên họ dùng đủ thứ lời lẽ mía mật để thu tâm. Tuổi thanh xuân là tuổi chưa và không chịu thấy bộ mặt thực của đời sống. Vấn đề tế nhị, phức tạp, hơi khó nói thẳng.
Đào luyện nam thanh mà bỏ mất luyện chí và vô tình đ ào tạo nên những tên hung ác. Họ chơi bằng những hiểu biết nông nổi, thấy cái gì cho là hay làm liền, không do dự, cân đo. Hồi đó gặp đứa bé nào họ cũng xáp lại chơi giỡn.
Họ hãnh diện khi mẹ mượn rinh một cối đá, chị nhờ bữa một ống củi. Monsabre dặn dò thanh niên: Trước khi lao mình xuống nước người ta dò dòng sông. Kỵ nhất là người ngạo nghễ, nói mỉa mai, chỉ trích xiên xỏ.