Nhưng khi chúng tôi nói chuyện về hiện tại thì không có gì khiến anh ấy thấy căng thẳng nữa. Đừng kể dài dòng về tiểu sử của bạn, bởi họ đã biết những cái ấy trong hồ sơ mà họ vừa mới đọc. Quan trọng là ta có cố gắng cải thiện nó hay không mà thôi.
George Burns quả đúng là George Burns! Chỉ đơn thuần kể lại nếp sống đều đặn của ông thôi nhưng cũng làm người ta phải ôm bụng cười. Không có âm nhạc, không có giọng nói của phát thanh viên, không có những tiếng bit, chỉ có nó được quyền truyền qua làn sóng. Harrison đã nói hơn một tiếng đồng hồ trong một tiết trời giá lạnh ngày 4/3/1841.
Cả Lasorda lẫn Clinton đều là những người có tài ăn nói tuyệt vời. Tôi thích nói đến nỗi ở đâu cần là tôi đều có mặt, không kèm theo bất cứ một đòi hỏi nào. Chương trình hoành tráng với những ca khúc bất hủ và sau cùng sẽ là bài diễn văn của Nghị sĩ Claude Pepper.
Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu… Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi. Nếu không thích thì tốt nhất đừng đi.
Vậy, người ta thường tặng nhau cái gì? Một chiếc cà vạt, một đôi găng tay, hay một cành hoa violet… thì cũng chấp nhận được. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra. Thầy đang sai lầm đấy ạ.
Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán. Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng. Sau khi đã chuẩn bị kỹ rồi thì bạn hãy xem tiếp những lời gợi ý dưới đây, chúng rất hữu ích đấy:
Chẳng phải trong bóng chày, chúng ta có một bảng danh sách phân loại các lỗi đó sao? Vì thế, khi lỡ phạm sai lầm bạn hãy bình tĩnh nhận trách nhiệm và khéo léo xử lý nó. Trên bàn chúng tôi chẳng có một bông hoa nào, phía sau cũng không có những bức tranh khổng lồ nào về quang cảnh New York hay Washington làm phông cả. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề.
- Benny này, Jeanette có nói với cậu về bữa tiệc tối Chủ Nhật không? Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy.
Hãy chọn những đề tài liên quan đến mọi người, không phân biệt giới tính, tuổi tác hay địa vị xã hội. Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc. Bạn nói có nhanh quá không, hoặc có tẻ nhạt không, phong cách nói riêng của bạn như thế nào… Khách quan hơn cả là hãy nhờ người thân góp ý.
Ví dụ về chính trị và tôn giáo. Thập kỷ 90 khác với 50 hay 60, thế kỷ 21 thông thoáng hơn thế kỷ 20. Thứ lỗi cho mình nhé, mình đến đằng kia chào ông sếp một tiếng.