Đừng để những ham muốn nhất thời trước mắt mê hoặc, hay để tâm trạng muốn làm giàu một cách nhanh chóng che mờ lý trí của bạn, vì điều này đem lại tỷ lệ rủi ro rất cao. - Đối với mỗi người đến vay tiền, tôi đều yêu cầu họ để lại một vật dụng nào đó của họ để làm bằng chứng. - Ông rất kính phục ông của cháu.
Arkad qu lại nhìn lớp học với một nụ cười hóm hỉnh, rồi bất ngờ hỏi: Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. - Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi.
- Ở đâu cũng có thể làm giàu và sự giàu có luôn có đủ cho những con người không ngừng nỗ lực làm việc. - Trước đây, cha đã cho con một túi vàng của Babylon. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ.
– Bà ấy khá mập mạp và hay bép xép mọi chuyện khiến nhiều lúc tôi phát điên lên vì bà ta đấy. Lúc đó, đầu óc bị cạo trọc và mặc quần áo tù nhân nên trông tôi không khác gì những người nô lệ. – Cuối cùng thì anh cũng bị đánh gãy xương thôi.
Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ! - Xin đừng dừng lại! Anh hãy vui lòng nói tiếp đi! Có phải chính anh đã từng được vị nữ thần đó phù hộ và thắng bạc ở các sòng bài không? Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó.
Cũng như vậy, nếu cháu chăm bón, tưới nước thường xuyên thì chẳng bao lâu cháu sẽ hài lòng khi đứng dưới bóng mát của nó. Khi còn là một thanh niên, tôi rất nghèo khổ nhưng luôn mong muốn có được nhiều vàng. Rodan xúc động cám ơn những lời khuyên tận tình của Mathon rồi ra về.
– Arkad nói ở lớp học vào ngày thứ sáu. – Công việc đã giúp ông cháu gặp gỡ với nhiều bạn bè. Chẳng bao lâu sau, bạn sẽ cảm nhận được sự thích thú của một người đã sở hữu một tài sản hoàn toàn là của mình.
Trước đây tôi có quen một người thợ làm dép tên Ansan. – Tôi cứ tưởng tốt nhất là có được mọi thứ mà không cần phải làm lụng gì cả chứ! Hãy nhìn Zabado này, nếu chúng ta bị bán vào đấy để làm những công việc nặng nhọc như xây tường thành kia, thì tôi sẽ đi lấy nước hay làm một việc dễ dàng nào đó. Quá khứ của ông là một chuỗi ngày làm lụng vất vả khổ cực.
Khi người con được hai mươi tuổi, người nông dân đến gặp người vay tiền để hỏi thăm số tiền của mình. Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp: Chỗ ở mới của ông khá tốt.
Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc. - Chắc cậu không biết, hiện giờ chính tôi cũng là một nô lệ.