Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành. Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.
Giữa hiện thực và huyền ảo. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Mà tôi đợi nhiều năm nữa thực tế trả lời.
Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông. Như một mặt bằng chung để chúng ta không lấy đó làm xấu hổ hay dằn vặt. Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi.
Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Từ đó, những lối mòn suy nghĩ và hành động dần hình thành. Hãy làm một chút miêu tả về âm thanh phố xá.
Bởi thế, anh yêu từng tiếng nói của em. Như một con rết hoặc như một con rắn. Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt.
Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra. Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng. Sao lại xé sách hở con.
Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Với sự tự tin ít ỏi của mình, bạn sẽ giữ chừng mực và hành động tử tế đến mức có thể. Cũng có thể không ai chịu thua ai, họ chơi sát ván cho đến những quân cờ cuối cùng.
Thế đã là tốt lắm rồi. Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình). Con mèo lại sán vào tôi.
Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng. Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Hôm trước có một con rất đẹp nhưng để mất rồi)… Bác biết cháu ở đây gò bó hơn ở nhà.
Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn. Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn. Chỉ là trò chuyện nhẹ nhàng trước khi đi ngủ thôi.