Vlxx To

Công việc khó khăn, vợ yêu tìm người giúp đỡ Ông xã bằng cơ thể của mình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Nhưng không bảo được cái đầu nó nghỉ. Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được.

    Với sự cho rằng ấy mà họ vẫn cố không chấp nhận sự giải thoát mà bạn dành cho họ thì hóa ra họ còn đầy ảo tưởng là có thể cảm hóa bạn. Tôi nhớ có lần đi học về, rủ chị từ Thanh Xuân vào Hà Đông ăn giỗ. Nếu sớm hủy hoại là có tội với sức sáng tạo của mình.

    Chả làm gì được, mẹ đi làm kẻo muộn giờ. Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về. Rõ ràng phải đi trình báo.

    Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải. Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó. Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực.

    Nhưng chờ đến bao giờ. Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực. Kể cả cái nhàm chán.

    Tôi thấy lòng nhẹ đi nhiều. Mà chỉ có thể cầm cự với lượng máu chảy hết chậm hơn kẻ bị đâm khác. Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.

    Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Đến lớp để bác yên tâm và không vặn hỏi sáng nay đi đâu?. Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ.

    Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi. Đốt xong thấy người hơi nhẹ.

    Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo. Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu.

    Bịt tai lại, im lặng, là xong. Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap