Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ. - Không đơn giản đâu.
Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. - Công việc kiểm tra, đối chiếu cần phải được thực hiện một cách thường xuyên vào giai đoạn đầu của dự án.
James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ.
Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! - Cậu có rảnh không?
Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây.