Tất cả chúng ta đều có nhu cầu cố hữu về thứ bậc, về tính liên tục và nhất quán. Một câu nói thông thường mà hầu hết chúng ta hay mắc phải là: “Nào, các anh! Ai đó hãy nói cho tôi xem chuyện gì đang xảy ra ở đây!” Chúng ta thấy mình rất giống như nhân vật Frank Burns trong phim M*A*S*H – tìm kiếm sự cộng tác ở khắp mọi nơi nhưng chẳng tìm thấy ở đâu cả. ” Khi nói dối về một mối quan hệ hoặc những hành động đối với một người, người đó có thể sử dụng những cụm từ như “mối quan hệ” hoặc “thằng bé ấy” thay vì “mối quan hệ của chúng tôi” hoặc “thằng bé nhà tôi.
Để xử lý thông tin, trước tiên bạn cần nghĩ đến con voi. Bạn không muốn đưa ra một câu hỏi buộc tội hoặc quá lộ liễu. Tỏ ra hơi bất ngờ về việc anh ta lo lắng, bạn đáp lời: “ơ, em biết tỏng chuyện đó mà.
Cô ta có chìa khóa, và thứ đồ duy nhất bị mất là vài món trang sức đắt tiền đã được giấu kỹ. Chẳng hạn, giả sử bạn nghi ngờ một đồng nghiệp đã xé một vài trang tài liệu của bạn nhằm cản trở việc bổ nhiệm bạn. Hãy kể cho bà ấy chuyện gì đó mà bạn biết là đúng như vậy.
Chỉ khi nào chị nói thật, chị mới có thể tiếp tục ở lại đây. Nó làm tăng thêm một khía cạnh, một tầng ý nghĩa khác vào suy nghĩ của người đó rằng kẻ nói dối thường không đủ sáng suốt. Bạn có thể phát triển lý do của cô ấy.
Một chiến thuật khác là liệt kê một danh sách dài dằng dặc đủ mọi thứ khiến người khác mất sự tập trung. Câu hỏi mẫu: “Thưa bà Smith, tôi hiểu vị trí của bà cũng như kính trọng những suy nghĩ của bà. Đừng hỏi đi hỏi lại một câu hỏi.
Nếu ăn cắp của ta, ngươi sẽ phải mạo hiểm mạng sống của mình. Bạn có thể nói: “Câu chuyện của anh về âm mưu của chính phủ rất hấp dẫn. Người đó có thể ngụ ý một câu trả lời nhưng không bao giờ nói thẳng ra.
Mọi chuyện ngoài tầm kiểm soát và anh hành động mà không hề suy nghĩ. ” Hãy quan sát xem người đó có do dự hay không. Nếu cơn đau có liên hệ với sự dối trá còn khoái cảm gắn với sự thật thì việc thú nhận trở thành cách duy nhất để giảm đau.
Những dấu hiệu này diễn ra cả chủ định và vô thức. Động tác này xuất hiện khi chúng ta nghe một điều gì thú vị. Rút cục, người đó không quan tâm đến việc biết được bất kỳ điều gì.
Đứa trẻ cảm thấy mẹ mình đã biết nó đang hút thuốc. Mình sẽ mua chiếc áo này để chứng minh rằng mình có khả năng mua nó. Người đó có thể bắt đầu nói chung chung hoặc thay đổi hoàn toàn chủ đề.
Vốn vẫn còn lương tâm, ông ta dựng một tấm biển đề: “Dành cho kẻ ăn cắp của ta: Ta đã đầu độc một quả dưa. Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo. Câu hỏi mẫu: “Tôi đặt cho anh những câu hỏi này là vì tôi vừa kết thúc một vài việc mà tôi không lấy gì làm hãnh diện cho lắm.