- Không có ai hết sao? – Arkad hỏi lại. Chúng có bộ lông dài rất mượt mà và mềm mại. Đây là cách mà mọi người thường làm nhất, nhưng nó dễ dàng trở thành mục tiêu của những kẻ trộm.
Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon. Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ. Phần lớn mọi người đều vui vẻ chấp nhận, thậm chí họ còn sẵn lòng giúp đỡ tôi, nhưng cũng có một số người trách cứ tôi.
- Nếu anh tin tưởng ở tôi, tôi sẽ mời anh tham gia vào một kế hoạch sử dụng vàng rất hiệu quả. Tôi phải lấy lại niềm tin tưởng của những người tôi quen biết. Nomasir ngừng lại một lúc rồi ra hiệu cho người nô lệ đang ở phía sau cánh cửa.
Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Chỉ đối với chàng trẻ tuổi đang đi sát cạnh mà ông đã đưa về từ Damacus, là làm ông lo nghĩ. Chính vì nghĩ như thế nên ông đã cố gắng làm việc.
Họ không nghĩ đến chuyện tài và lực của mình bị hạn chế, thậm chí không để ý đến những lời khuyên đúng đắn của những người đi trước. Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh:
Số tiền tăng lên tỷ lệ thuận với thời gian - bạn cho vay càng lâu thì sau này số tiền thu về càng lớn. Một câu chuyện mà có lẽ các bạn chưa hề nghe đến bao giờ. Bạn phải thận trọng khi đầu tư của cải của mình, chú ý đừng vì tham lam mà mù quáng lao vào những vụ đầu tư mang lại lợi nhuận lớn một cách bất thường.
- Vậy thì, nếu mỗi người trong các bạn mong muốn tạo dựng cho mình một cơ nghiệp giàu có, thì điều khôn ngoan nhất là biết cách điều khiển dòng chảy của vàng, nó vốn đã có sẵn trong tay của các bạn, đúng không? – Arkad nói tiếp. Sự đảm bảo này dựa trên những nỗ lực làm việc của người vay tiền. Sáng ngày mai, cậu ta sẽ giúp ông đếm số cừu.
Chúng ta cùng học một thầy, cùng chơi với nhau những trò chơi thời niên thiếu. Tôi cũng không thể tự bằng lòng, cho phép mình ăn mặc xoàng xĩnh và ăn những món chỉ cốt sống qua ngày. Lòng ham thích làm việc đã giúp ông thoát khỏi kiếp nô lệ.
- Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi. Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều. Anh quay lại và thấy gương mặt tươi cười của Kobbi, người bạn thân nhất của anh và cũng là một nhạc sĩ tài hoa nổi tiếng về sự nghèo túng.
- Tôi chẳng có nổi hai đồng bạc nào để cho anh mượn, dù anh là người bạn thân nhất của tôi. Đợt cướp bóc lần đầu tiên, chúng tôi gặp may nên đã thu về vô số vàng bạc, tơ lụa và những hàng hóa có giá trị khác. Họ làm gì để trở nên giàu có? Sự giàu có tự đến hay mình phải đi tìm nó?.