Như những lúc tôi không cần em. Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi.
Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia. Nhưng mà này, ta đâu có cần danh tiếng. Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo.
Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước. Bằng chứng là vừa nghe tiếng góp phần đã hí ha hí hửng. Viết những điều này ra còn nghĩa lí gì khi không thay đổi được cục diện? Vấn đề là cục diện còn có thể thay đổi được.
Cuối mùa lại ra đợt mới. Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm.
Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi. Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi.
Phì! Thiên tài à? Chứng minh đi! Có ngay: Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào… Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư?
Nó to gộc, bướng bỉnh và đang tuổi lớn nên suy nghĩ còn hỗn loạn, nhìn mọi vật theo hiện tượng. Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).
Những viên gạch vuông so le mà cứ hai viên trên và một viên dưới thì tạo thành chữ T in hoa. Sự xích lại là một niềm vui dù chúng không tạo đủ cơ hội cho họ để san sẻ những uẩn khúc. Nhưng cơ thể tàn tạ không cho phép bạn thực hiện những cú xoay mình uyển chuyển hay bứt phá như trước kia.
Bởi vì, lúc này, lòng tôi dường vô cảm. Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi. Chị mặt nhàu đợi lâu nói: Thôi cảm ơn, sốt ruột.
Khi mà bạn rời xa căn nhà phía trước là con mương ăm ắp nước. Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình.