“Bi kịch tệ hại nhất trong tất cả các bi kịch không phải là cái chết non mà là sống đến 75 tuổi mà vẫn không có cuộc sống đúng nghĩa”. Mới đây, tôi đã điều khiển một buổi họi thảo và có một phụ nữ luôn đạt được doanh thu 250. Là con cả trong gia đình, ông quyết định đi làm thuê cho một người bạn của cha đang kinh doanh gạo ở Vientaine, Lào, để phụ giúp gia đình.
Khi công tước Wellington đánh bại Napoleong trong trận Waterloo, ông đã nói: “ Không phải quan lính Anh dũng cảm hơn quân lính Pháp, mà họ không chịu thua, cứ chiến đấu mãi!”. Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình. Tại sao chúng ta cứ mãi lo lắng về một việc mà mình khong thể làm được?
Ông qua đời vào ngày 2/9/1969, ở tuổi 79. Trong tình trạng này, chúng ta sẽ lo lắng về nhiều việc khác, chẳng hạn như những người khác sẽ nói gì, nghĩ gì . “Các thương gia câu cá dưới dòng nước đục.
Nếu phân tích kĩ lưỡng thì từ ngày ta sinh ra cho đến khi ta 10 tuổi, ta vẫn còn phụ thuộc rất nhiều vào cha mẹ. Mọi người đều có khuynh hướng bị ảnh hưởng bởi 8 ngọn gió Theo tôi, chúng ta được sinh ra để phát huy mọi tiềm năng của mình.
Điểm mấu chốt mà tôi muốn nhấn mạn ở đây là việc làm ra một sản phẩm tương tự hoặc đưa ra một sản phẩm mới hya một dự án mới Một lần, tôi hỏi thính giả của tôi một câu hỏi hết sức thú vị và hết sức rõ ràng: Tại sao người ta bị chết đuối khi rơi xuống nước? “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả.
Chẳng hạn như đừng mong đợi người khác tán dương bạn vì bạn thất bại. Nhiều tin đồn đến tai tôi rằng nhiều người bị giết, có cả phụ nữ và trẻ em vô tội…. Hãy thử tưởng tượng rằng cánh tay bạn bị cắt đứt khi nó vẫn đang còn bám chặt vào người kia.
Tài năng cũng không; trên đời này chẳng hiếm những người có tài mà không thành công. Năm 1964, Ali đánh bại Sonny Liston, đạt được danh hiệu vô địch hạng nặng thế giới. Nó chỉ làm cho mọi việc trở nên tồi tệ hoặc chỉ làm cho bạn tổn thương thêm thôi.
Để lớn lên, vượt khỏi cái vỏ bọc cũ kĩ của mình, chắc chắn ta phải nếm trải sự đau đớn. Họ cười nhạo và gọi đó là một “trò chơi khăm”, “một sai lầm của đấng tối cao” và kết tội ông có ý nhạo báng trào lưu nghệ thuật hiện đại. Thật ra người ta khó có thể không làm gì, đặc biệt là trong xã hội luôn đòi hỏi chúng ta phải làm “một cái gì đó”.
Sau chiến tranh , năm 1952, ông bắt đầu một công việc mới là trở thành Tổng giám đốc của ngân hàng Bangkok, nơi đang được quản lý hết sức tồi tệ. Khi ta cứ thất bại liên tục sau khi đã kiên trì trong một khoẳng thời gian dài và thể hiện nỗ lực cao nhất ,có lẽ ta phải nhìn lại nơi mình đang đứng và xác định lại liệu ta có thể thực sự đạt được điều mình mong muốn ở đó hay không Cao trào của việc này xảy rả vào ngày tôi đang ngồi trên bao lơn và nghe một tiếng thét đằng sau….
Để giữ được công việc làm ăn ,ông phải cầm cố nữ trang của vợ mình. Đoạn thơ tôi trích dưới đây sẽ làm sáng tỏ điều này: Tôi phải ăn mì gói cho cả bữa điểm tâm, bữa trưa và bữa tối.