Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này.
Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà.
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Sau đó, khi người được ủy quyền đã chứng tỏ được khả năng làm việc của mình và cho thấy họ đang đi đúng hướng thì mức độ thường xuyên của những lần kiểm tra, đối chiếu đó sẽ giảm đi. Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.
Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Mọi người lại thấy anh mỉm cười. - Thật sao? Nếu tớ làm thế thì liệu sự việc có dễ dàng hơn không? - Jones nhíu mày hỏi. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. Đó quả là một câu nói hay. Họ gặp tôi vì bản thân họ đang đứng trước những mối bận tâm khác nhau: có người cảm thấy kiệt sức vì công việc, có người lại muốn tìm cách ứng phó với những nhân viên khó bảo.
Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ?
Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.
Và vợ chồng anh cũng bắt đầu có thói quen cùng đi dạo buổi tối quanh khu phố trước giờ đi ngủ. Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy. Làm sao có thể thất bại được cơ chứ? Cuối cùng thì anh đã tìm ra cách làm việc thông minh hơn chứ không phải là chăm chỉ hơn.