Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Nếu bạn thấy họ cứ mỗi câu mở miệng lại là một từ dạng trên, thì hãy báo tin ngay cho sách Kỷ lục Guinness! Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều.
Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis. Đối với tôi và các khán giả của chương trình, Robert thật sự đã ghi điểm. Cái gì không là không.
Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến. Nêu ra một câu hỏi hay chưa đủ, phải hỏi như thế nào đó để người nghe sẵn sàng bộc bạch câu trả lời chân thật nhất. Đôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối.
Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái. Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói. Khi kể câu chuyện này Sinatra đã làm cho khán thính giả cười vỡ bụng.
Những người thân quý mến bạn, những sở thích của bạn, một điều từ thiện bạn đang làm… Thậm chí đơn giản như là một quyển sách hay mà bạn vừa đọc, một bộ phim thú vị bạn mới xem xong… Hãy tìm lại niềm vui và sự nhiệt tình để khi trò chuyện với một ai đó, bao giờ người ta cũng thấy nụ cười trên gương mặt bạn. Câu nói này không phải là một kết luận thông minh sắc sảo. Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình.
Nếu bạn hỏi phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử là gì thì Bob sẽ trả lời ngay về sự ra đời của cái máy ảnh… Do vậy hãy nói về chủ đề mà bạn đã nghiên cứu kỹ lưỡng, hoặc nói về những việc bạn đã từng trải qua. Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều.
Sau đó là lời giới thiệu làm tôi muốn thót tim: Và bây giờ, người sẽ nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ, xin trân trọng giới thiệu, Larry King! Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ. Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng.
Bạn có thể hiểu nhiều hơn về ứng viên, điều này rất cần thiết. Thỉnh thoảng, rời mắt khỏi bài văn và ngước lên nhìn khán giả, với một vẻ mặt tự nhiên và thân thiện nhất mà bạn có. Nhưng rồi Don cố thuyết phục.
Trước ngày đó, Burns hỏi Benny: Cố ca sĩ Frank Sinatra là một ví dụ. Harvey Mackay, chủ tịch và quản lý chính của tập đoàn Mackay Envelope Corporation (Mineapolis), là vị khách mời đặc biệt trong các chương trình của tôi trên cả radio lẫn truyền hình.
Sự chuẩn bị chu đáo này chắc chắn giúp bạn thành công. Và thay vì chỉ thông báo cho mọi người biết điều này, chúng tôi lại bày ra một kế hoạch phá phách và nói với họ rằng gia đình Moppo đã ra đi còn Moppo thì… đã chết. Tôi không phải là một chuyên gia về hoa, cũng không phải kiến trúc sư thiết kế, nhưng tôi có thể thuật lại cho các bạn nghe vài điều về cách bố trí gian phòng quay hình của chương trình Larry King Live trên đài CNN của tôi.