Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi. Sao đến giờ mà sau mỗi chiến thắng vẫn kèm theo bao thương vong. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.
Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị. Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn. Không phải ai cũng ít ngộ nhận…
Bạn chưa làm được gì cho họ. Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ. Không quản lí chặt, nó dễ bị dụ dỗ làm bậy lắm.
Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt. Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.
Tôi bảo than cũng là nhập ngoại. Hoặc: Môn này không phải học. Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.
Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới. Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính. Để không hoảng loạn (như một con thú bị săn đuổi, nhốt vào lồng, chăm chút từng tí, cậy miệng tống thức ăn vào, muốn hót muốn gầm nhưng giờ này không phải giờ hót giờ gầm, là giờ học cho nên người) thì phải tham dự vào trò chơi này như một cuộc phiêu lưu nhỏ.
Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không. Nó như bộ mặt cái giấc mơ. Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình.
Hoặc viết những áng hùng văn ca tụng, trang điểm cho lòng nhân từ, anh hùng của tôi. Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt.
Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi. Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi. Đó có thể là lựa chọn hợp lí của những người năng lực chỉ có thế.
Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất. Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ. Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém.