Bọn tiểu nhân thì cao chạy xa bay, trốn biệt tăm biệt tích. Cách làm này có nhiều ưu điểm: Một là không tổn thương thể diện của đối phương: Hai là quyền lực được chuyển dịch một cách ôn hòa và thuận lợi. Vợ không nghe, nhất định chồng phải về ngay, cầm áo lôi không đi.
tiền nhân xưa có công đức lớn quan hệ rất lớn. Anh càng không nên châm biếm, chế diễu họ mua vui trước mặt đám đông. Quân Tào Tháo vừa trở gót, Triệu Vân bèn hạ lệnh nổi trống liên hồi, bắn cào sau lưng Tào Tháo.
Gia Cát Lượng hỏi Mạnh Hoạch: “Chúng tôi đối sử với người không kém tại sao ngươi chống lại triều đình”. Đến lần thứ ba hai bên mới tiếp xúc xác thịt với nhau ôm nhau hôn. Tôi bèn đưa ra sách lược lấy lợi dụ dỗ ông ta, dọa kêu to lên thì những khách chưa đăng kí thuê phòng bèn tự nhiên bỏ đi cả.
Địa thế cửa ải dễ thủ khó công, là cửa ngõ đông nam tiến vào Hàm Dương là đất các nhà cầm quân phải tranh chiếm: Vì vậy, quân trần sai quân binh nhuệ đóng giữ cửa ải này. một ít tiền gọi thợ lát đá bờ ao nạo, vét đường nước ra vào trồng sen, nuôi cá vàng, trồng hoa hồng. Tự nhiên Thượng Phương Cấm trở thành tay sai, tai mắt thân tín của Chu Bác.
Viên Thế Khải là một người tâm thuật gian xảo lựa gió bẻ lái. Nếu như là một người có học thức, có địa vị,có cơ trí đến một trình độ nhất định thì lời tán tụng hào hoa phong nhã không thể nói là vỗ mông ngựa nữa mà phải gọi là khiêm tốn nhã nhặn. Chúng tôi rất tôn trọng Ngài".
Nguy kịch nhất là tối cuối cùng ở Thượng Hải, chàng đem hết can đảm ra ôm nàng hôn ngay tại phòng lễ tân của khách sạn, giữa đám đông quan khách. Bọn người đang đợi chờ đều kinh hoàng, vị quản gia vênh váo lại cung kính Mạnh Luân như thế, chắp quan hệ của Mạnh Luân với Trương Nhượng không tầm thường. Một khi giải phóng khỏi mắc mớ đó thì trong lòng thanh thản phát huy được sở trường và người khác sẽ yêu mến.
Khi sắp chết, Tiểu Minh Vương vẫn khăng khăng nhớ ơn Chu Nguyên Chương. Nói tóm lại, đối với thái tuế lão gia phải kính phải sợ, làm theo sở thích cụ, không dám động đến một cái lông chân cụ. sớm ngày nào tốt ngày đấy.
Cho nên chỉ có bọn vô lại mới vừa đe dọa vừa quát tháo. Câu trả lời tựa hồ Ất thỏa hiệp với Giáp, kỳ thực ngầm mắng Giáp là con lợn (vì người theo đạo Hồi không ăn thịt lợn). Một vị trưởng phòng nọ đánh bài tú lơ khơ với nhân viên thường khi thua bèn mắng nhiếc những người chơi bài rõ ràng là bất mãn đối với việc nhân viên không nể trưởng phòng khi đánh bài.
Chỗ xảo diệu của biện pháp này là phải không động lòng, mặt không biến sắc xoay thuyền câu chuyện sang hướng khoe một bách tự nhiên. Làm quan không thể thiếu cái mặt đó! Đó là sự đọ sức của đôi bên.
Mạnh Hoạch lại bị bắt lần thứ bảy, lại bị giải đến đại bản doanh quân Thục. Khi người ta gặp nạn rất cần giúp đỡ, đó là thưởng thức tối thiểu ai cũng biết. Đưa ra những lời nói phản diện khoa trương đến mức trào lộng.