Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. - Đây là những thắc mắc của tôi.
- Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong.
Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì.
Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy! - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.
Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.