Tôi nghĩ câu tục ngữ này sẽ truyền sức mạnh cho bạn. Nhưng này, ý tôi không phải là lúc nào bạn cũng lôi mọi bí mật riêng tư, hay mọi chuyện lớn bé của mình ra kể cho người ta nghe đâu nhé. Nếu kể về việc bạn đã tức điên lên như thế nào khi người nhân viên ở ga xe lửa không chịu giúp bạn chỉ vì anh ta đã hết ca làm, anh ta còn bảo bạn hãy chờ người khác giúp, tức là bạn đang châm ngòi cho một cuộc trò chuyện có nguy cơ… không bao giờ kết thúc.
Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich. Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ.
Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn. Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được.
Trong bất cứ cuộc trò chuyện nào cũng cần phải biết kiềm nén chính mình. Làm sao hết run đây? Cách hay nhất là bạn cứ nghĩ rằng cái người đối diện ấy, họ cũng… run như mình thôi. Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi.
Cám ơn những nhà thiết kế có óc sáng tạo thật độc đáo này! Tôi đã chọn được cách thích hợp để nói về Bob. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc.
Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói. Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Sao thầy không làm nhiều hơn thế, thưa thầy? Với một cuộc điện thoại không liên lạc được thầy đã ra chỉ thị cho cả trường làm lễ tưởng niệm Gilbert.
Tôi đã nói những lời chân thật từ trái tim mình, không gò bó, không gượng gạo. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy. Và thất vọng cho chính bản thân tôi.
Cho dù cuộc trò chuyện có thông thoáng cởi mở đến đâu, bạn không thể đụng ai cũng hỏi tọc mạch rằng: Lương anh bao nhiêu? Hoặc mới vừa quen một cô gái mà bạn lại cắc cớ hỏi: Cô nghĩ như thế nào về chuyện phá thai?. Tôi thích họ là chính họ, tự do suy nghĩ và tự do bàn luận. Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi.
Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. - Nhưng đây là câu lạc bộ Rotary. Tôi chỉ muốn nói cho anh biết điều này: Con trai tôi đã rất mến mộ anh.
Và nhớ là, nói càng ít càng tốt. Trong khi chờ đợi, mời các bạn nghe một vài bản nhạc. Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em.