Mà nghĩ cho kỹ, chúng ta có gì đáng tự phụ đâu? Bạn có biết ngu xuẩn với thông minh khác nhau sao không? Rất ít: chỉ hơn kém nhau một chút xíu chất i-ốt (iode) trong hạch giáp trạng tuyến của ta. Cho tôi biết số hàng đã bán như vậy tổng cộng bao nhiêu tiền: con số ông cho càng đúng càng hay. Cho nên hết thảy, giàu, nghèo, ăn trộm, ăn xin.
Ông kiếm cách dò biết thị hiếu của ông giám đốc khách sạn. Những lời đó không phải thốt ra như cái máy đâu, mà trái lại, có một giọng yêu mến thật thà. Có lẽ nó sẽ khá hơn".
: "Trong luật hàng hải, thời hạn tiêu diệt thẩm quyền là sáu năm phải không?". Bạn đã làm thương tổn lòng tự ái, lòng kiêu căng của người ta. Có một số rất lớn vợ chồng mà thiệt ra không phải là vợ chồng.
Y lái xe đi thử một vòng lớn, trở về tuyên bố: "Nếu có thể mua với giá 5. Cô muốn cho cháu chiếc xe này". Chăm chú nghe một người khác, khác gì nhiệt liệt khen họ.
Vì tuyên bố như vậy là tránh trước được những cuộc tranh biện, và làm cho đối phương nảy lòng công bằng, vô tư, rộng rãi cũng như bạn, nghĩa là tự nhận rằng cũng có thể lầm lỡ như bạn được. Chỉ chờ có bấy nhiêu đó thôi: Vài giọt i-ốt! Thiệt chẳng có chi đáng khoe khoang hết! Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi.
Người mướn nhà luôn luôn kêu nài. Lẽ cố nhiên, nụ cười đó phải chân thật, tự đáy lòng phát ra mới quyến rũ, uỷ lại được người, còn thử nụ cười nhích mép nở ngoài môi, như do một bộ máy phát ra, không lừa được ai hết, chỉ làm cho người ta ghét thôi. Lần đầu Tolstoi biến đổi tính nết, thành một người khác hẳn.
Người phụ của anh vụng dại, đâu phải lỗi của anh. "Chúng ta thường tự nhiên thay đổi ý kiến dễ dàng mà không cảm động chút chi hết. Nhưng tới chiều, khi cùng với tôi trở lại phòng giấy của tôi, ông đặt mua cho tôi một số hàng lớn nhất từ trước đến giờ.
Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn. Còn những quảng cáo y dược có ích lợi chung, không thể nào từ chối hết được, tôi sẽ kiểm duyệt gắt gao cho nó thành ra hoàn toàn vô hại. Người ta cho rằng tánh hạnh bà như vậy; bởi vì bà mắc bệnh thần kinh.
Một lúc sau, ông hội trưởng hỏi tôi: "à! Ông lại thăm tôi có chuyện chi?". Đã từng có người bắt tay vào việc làm với một lòng hoan hỉ vô biên và vì vậy mà thành công. Chị không hỏi thêm một câu, lặng lẽ trở vô bếp và nhắc đi nhắc lại lời tôi đã nói cho mọi người nghe.
Ông sai một mật sứ đi hội nghị với các nhà cầm đầu châu u. Ông nói: "Người nào đã muốn tu thân tự tiến, không phí thì giờ cãi vã nhau. Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày.